Màu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh...
Đoàn Phú Tứ
Hôm qua tình cờ đọc lại bài thơ "Màu thời gian" của Thi sĩ-Nhà báo Đoàn Phú Tứ, tối nay thoáng thấy trong gương soi một điều là lạ, nhìn lại cho kỹ thì một chút ánh trắng bạc trên nến đen của mái đầu, bỗng nghĩ đến chữ của cụ Tứ: "màu thời gian".
Nhờ con trẻ đếm, kết quả 14 sợi, trắng suốt từ gốc. Giật mình!.
Con trẻ bảo: "nhổ nhé?". "Không, cứ để vậy, sao phải nhổ?"
Đấy quả thực là màu của năm tháng-màu của thời gian-"màu thời gian".
Đấy mới là thực, mới là của mình!"Màu thời gian" của ta không tím ngát màu buồn như của cụ Tứ! màu của ta là màu bạc sang trọng!.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét