Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

Quay đầu lại là bờ.

Sao mình lại nghĩ về câu này nhiều rứa hè?. Chắc tại mấy bữa ni mình bị stress vì câu chuyện nội bộ gia đình (lớn). Câu nói này hình như là của đức Thích Ca Mâu Ni thì phải (không chắc lắm). Của ai cũng được, có điều không đễ hiểu!. Nhất là với người đang rối rắm...

Chỉ dễ hiểu với người đang bị cuốn ra khỏi bờ. Còn bơi được hay đuối đi chăng nữa thì cái bờ phía sau lưng vẫn ấm hơn là cái mênh mông trước mặt...

Ai không biết chớ mình tin rồi cũng dạt vô bờ lại thôi. Có khi tự quay bơi vô lại, có khi sóng đánh ngược vô, trường hợp này là hên đó nghe, đỡ tốn sức dằn vặt hơn nhiều.

Đi biển mấy năm hồi còn trẻ, ai chứ mình thấm cái câu này lắm: quay đầu lại là bờ.


Chúc cho anh chị vịn lại được bờ!

Lại sắp đến "ngày Thầy Cô" rồi!






Ngày ấy, sau 1975, chúng tôi đi học với cái bụng đói sôi ùng ục, trong cặp là 2 chiếc bánh bằng bột mì nướng là khẩu phần bữa trưa. Giấy vở thì màu vàng như giấy bao xi măng (giấy tái chế mà). Mua vở là chuyện phải lo nghĩ, để tiết kiệm, chúng tôi phải viết chữ nhỏ lại và viết cách hàng chỉ 3 ô ly. Sách giáo khoa thì chỉ Thầy , Cô có thôi. Học sáng, chiều về đi củi, đi hái dâu cho tằm ăn, mót chè đọt, câu cá, hái rau cho heo....tóm lại tất cả những loại việc mà sức trẻ con có thể tham gia được.
Khó vậy đó, mà

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Bà Rịa đón Vị Đại diện Đức Giáo Hoàng-Tổng Giám Mục Leopoldo Girelli.



Lâu lắm xa rồi mình lại gặp nhau.

Nào  mình cùng nâng chén đoàn viên ! 
Trái qua: Dinh Sơn Lãn Sĩ, Hùng Vỹ, Ngọc Cúc (Sài Gòn), Ngọc Lan, Ngọc Liên, Ngọc Hoa (Đà Nẵng), Bờm, Gấu, Cún.




Trái qua: Dinh Sơn Lãn Sĩ, Hùng Vỹ, Ngọc Cúc (Sài Gòn), Ngọc Lan, Ngọc Liên, Ngọc Hoa (Đà Nẵng), Ngọc Yến (vừa về từ Italy sau mấy năm du học), Bờm (Thành Tâm),Xuân Hương (gấu mẹ). 


Giờ phút cuối trước khi lên đường. Chúc Thượng lộ bình an!

Chỉ gặp nhau có vài giờ, rồi không biết khi nao có cơ hội gặp lại tại đây đông đủ như vầy?.Không giữ được, phải về thôi...

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Nhà thầu làm đường thiếu trách nhiệm, trẻ em chết đuối trong công trường.

Bài viết dưới là văn bản đã gửi 2 nơi 1/ Tòa soạn Báo Bà rịa-Vũng tàu www. baobariavungtau.com.vn., 2/ trang web của UBND thị xã Bà Rịa: www.baria.baria-vungtau.gov.vn. (chỉ gửi để phản ánh)


Đây là hố sâu thuộc công trường thi công đường Trục chính phường Kim Dinh, nơi em Nguyễn Vũ Khang, 9 tuổi, HS lớp 4 trường PTCS Trần Đại Nghĩa đã bị chết đuối vào lúc 4 giờ chiều , 24/09/2011.Vào giờ đó, Khang và một số cháu nhỏ khác vào khu vực thi công (trước nhà cháu) chơi như mọi khi, gần đó có một số thợ đục đá đang làm việc.Theo bạn cháu kể lại thì cháu Khang trượt chân ngã vào hố nước .Khi có cháu chơi cùng báo cho mẹ Khang thì Khang đã chìm.sau khi vớt cháu lên bờ, mọi nỗ lực để giành lại cháu từ tay Thần Chết đều thất bại!.

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Công An lãng phí lại còn hồ đồ.

Bài viết này đã gửi cho báo Bà Rịa Vũng tàu (để phản ảnh). Sau khi gửi bài cho báo, theo dõi thì nhận thấy có chuyển biến: đèn tắt rất sớm! Được lắm!. Báo BR VT cũng biết nghe góp ý !Hoan nghênh! 

Trụ sở Công an phường Kim Dinh thuộc TX Bà Rịa, được chiếu sáng bằng một số đèn cao áp trong sân và 2 chùm đèn (loại như đèn trang trí công viên) trước cổng.

Hằng ngày, hơn chục cái đèn này (chắc chắn công suất không nhỏ) vẫn vô tư sáng rực rỡ đến tận sáng bạch, có nhiều hôm đến tận 7 giờ sáng. Nhiều người dân địa phương bức xúc vì sự lãng phí này nhưng sợ không dám nói.

 Sáng nay, trên đường đưa con đi học (6 giờ 30), chợt vô tình trông thấy ông trưởng CA phường chạy xe máy đến trước cổng trụ sở (mặc thường phục, chắc vừa từ nhà riêng đến) và đang đợi một CA viên ra mở khóa cổng (sao cổng trự sở CA mà lại khóa ?, tôi tưởng chỉ có nhà dân mới phải khóa thôi chứ?). Tôi liền rẽ vào và bảo ông ta: “Chú ơi , tôi thấy đèn ở đây cứ để đến sáng bạch như vậy là lãng phí lắm, chú nên tắt đèn sớm…” , chưa nói hết thì ông này trợn mắt quát: “Mày muốn gì?” tôi trả lời:” tôi góp ý về việc lãng phí   nơi công sở nhà nước..” . Ông ta quát tiếp: “mày ăn mặc thế a? mày vào đây rồi góp ý, vào đây tao nhận, hử?...”(ông này có cặp mắt trợn trông rất đáng sợ! cái mắt này mà trợn với bọn bành trướng Trung hoa chắc nó khiếp!) (có lẽ ý ông ta là khi một người mặc quần short và áo thun thể dục thì không được nói chuyện với ông ta?). Nhận thấy sự hung hăng của ông ta tôi bảo: “Tôi góp ý như thế mà ông có thái độ như vậy là không biết điều”. Ông ta: “mày láo lếu…” Tôi không nghe nữa và quay xe đi và  nói  “nếu ông không nghe tôi có thể góp ý lên Ủy ban” rồi tôi đi.

Trên đường đi, con tôi hỏi:’ Bố ơi, cái ông đó là ai mà hung dữ ghê vậy Bố?”.

Tôi thinh lặng, không trả lời !.

Tôi nghĩ: các nhân sự lãnh đạo của Công An  và chính quyền địa phương chắc có thể có câu trả lời.

Chợt nhớ câu khẩu hiệu vẫn nghe hằng ngày: “Dân biết, Dân bàn, Dân làm , Dân kiểm tra” và “Học tập theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”… sao thấy mơ hồ quá!.